Mỗi công cụ DevOps được gắn mác “đơn giản” thực chất chỉ là Kubernetes đang đeo kính râm và cố gắng che giấu bản chất phức tạp của mình. Đó là một sự thật khắc nghiệt mà tôi đã phải đối mặt trong hành trình phát triển của mình vào năm 2025.

Mục lục
Hành Trình Đi Tìm “Sự Đơn Giản”: Lời Thề Bất Thành và Vòng Lặp Phủ Nhận DevOps
Tôi vẫn nhớ như in cái ngày tôi tự hứa sẽ không bao giờ đụng đến Kubernetes nữa. Tôi đã trải qua quá nhiều ác mộng: các pod cứ mãi lặp lại, các node biến mất không dấu vết, và những biểu đồ Helm gào thét trong biển YAML. Vì vậy, lần này, tôi đã thề:
“Chỉ một container thôi. Tuyệt đối không hơn!”
Bạn có thấy quen không? Mọi chuyện luôn bắt đầu như vậy. Bạn tự nhủ mình sẽ chỉ chạy một image Docker duy nhất, phục vụ một ứng dụng nhỏ xíu, rồi kết thúc một ngày làm việc. Nhưng rồi, từ một chuyển thành hai, bạn cần một bộ cân bằng tải, rồi kiểm tra sức khỏe của ứng dụng, và cứ thế… bạn đang trên đường tái tạo lại Kubernetes mà không hề hay biết.
Tôi gọi đây là Vòng lặp Phủ nhận DevOps. Mọi kỹ sư đều phải trải qua nó:
- Phủ nhận Kubernetes: Từ chối sử dụng vì sự phức tạp của nó.
- Tái tạo Kubernetes: Tự xây dựng lại các tính năng cốt lõi của Kubernetes bằng các công cụ “đơn giản hơn”.
- Chấp nhận Kubernetes: Cuối cùng, chấp nhận rằng Kubernetes là giải pháp tối ưu cho những nhu cầu phức tạp. Giống như quá trình vượt qua nỗi đau, nhưng với YAML.
Phần hài hước là lỗi không nằm ở Kubernetes. Lỗi là ở chúng ta. Chúng ta không thể cưỡng lại mong muốn tạo ra những hệ thống phức tạp hơn mức cần thiết, tự động hóa mọi thứ, và “chỉ cần làm cho nó mở rộng được”. Chúng ta khao khát sự đơn giản, nhưng lại tôn thờ sự phức tạp như một huy hiệu thành tích.
TL;DR:
- Tôi đã cố gắng đơn giản hóa việc triển khai hệ thống của mình vào năm 2025.
- Kết quả là tôi đã xây dựng lại Kubernetes từ đầu.
- Đây là câu chuyện về nhận thức đó và sự bình yên cuối cùng đến sau khi chấp nhận sự thật.
Sự Bình Lặng Trước Cơn Bão Cluster: Khi Docker Compose Trở Thành Biển YAML

Lần đầu tiên tôi chạy lệnh docker run nginx, tôi cảm thấy mình không thể ngăn cản. Container bật lên như phép thuật. Không có rắc rối cấu hình, không có máy chủ nào kêu gào, chỉ đơn giản là… mã chạy. Nó thật đẹp. Giống như phát hiện ra lửa, nhưng không bị AWS tính phí cho oxy.
Rồi tôi cần một container thứ hai. “Chỉ một cái nữa thôi,” tôi tự nhủ, mỉm cười như một tân binh trong mười phút đầu của một bộ phim thảm họa. Thế là tôi tạo ra một file docker-compose.yml. Rồi một cái nữa. Rồi một cái cho môi trường sản xuất. Chẳng bao lâu sau, tôi đang nhìn chằm chằm vào nhiều YAML hơn cả mã nguồn.
Mỗi dòng YAML giống như một câu đố được thì thầm bởi một thực thể cổ xưa tên là “IndentationError.”
Kiểm Tra Thực Tế Với Docker Compose:
services:
web:
image: nginx
ports:
- "80:80"
db:
image: postgres
environment:
POSTGRES_PASSWORD: secret
Đáng lẽ chỉ có thế. Hai container, một cấu hình đơn giản. Nhưng rồi đến các biến môi trường, persistent volumes, và health checks – những “chỉ một điều nữa” của DevOps. Đột nhiên, tôi đang ánh xạ các cổng như một nhà vẽ bản đồ vào thế kỷ 16. Mỗi thay đổi đều đòi hỏi phải build lại, mỗi lần crash đều khiến tôi nghi ngờ lựa chọn cuộc đời mình.
Ban đầu, tôi nghĩ mình chỉ đang làm quá. Nhưng mọi nhà phát triển tôi nói chuyện đều có cùng ánh mắt ám ảnh. Họ thì thầm về volume mounts và circular dependencies như những cựu chiến binh trao đổi chuyện chiến trường. Đó là lúc tôi nhận ra một điều:
Sự đơn giản không bao giờ đơn giản một khi bạn quan tâm đến uptime.
Docker đã cho tôi nếm trải sức mạnh, và giống như bất kỳ nhà phát triển giỏi nào, tôi ngay lập tức lạm dụng nó. Bước logic tiếp theo? Tìm kiếm thứ gì đó đơn giản hơn. (Ít nhất, tôi đã nghĩ vậy…)
Cơn Mê Giữa “Những Công Cụ Đơn Giản Hơn”: Chu Kỳ Tái Tạo Kubernetes Vô Tận

Sau đêm thứ ba gỡ lỗi các lần khởi động lại của Docker Compose, tôi đã làm điều mà mọi nhà phát triển đều làm khi họ lạc lối: Tôi Google “giải pháp thay thế Kubernetes đơn giản hơn.” Điều đó giống như tìm kiếm “pizza ít calo mà vẫn ngon tuyệt.” Bạn chắc chắn sẽ tìm thấy các lựa chọn, nhưng tất cả đều kết thúc bằng sự thất vọng và YAML.
Ban đầu, tôi đã bị Fly.io mê hoặc. Trang chủ của họ thì thầm những lời hứa ngọt ngào:
“Triển khai toàn cầu chỉ với một lệnh.”
Đẹp. Tối giản. Kỳ diệu.
Thế là tôi đẩy ứng dụng của mình lên. Rồi các log bắt đầu vang lên những từ ngữ bí ẩn như “health check failed” và “image unavailable in region FRA.” Đó là déjà vu, nhưng với giao diện người dùng đẹp hơn.
Sau đó là Nomad, giải pháp điều phối tối giản của HashiCorp. CLI trông sạch sẽ. Tài liệu trông thân thiện. Chỉ năm phút sau, tôi đã định nghĩa các tệp job trông đáng ngờ giống như YAML một lần nữa.

Tôi tự nhủ lần này sẽ khác. Tôi tự nhủ mình không cần Kubernetes. Rồi tôi nhận ra mình đang cấu hình bộ cân bằng tải, replicas và môi trường bí mật trong một “công cụ điều phối nhẹ.”
Đây là điều họ không nói với bạn:
Mỗi công cụ triển khai “đơn giản” đều bí mật mơ ước trở thành Kubernetes khi nó trưởng thành.
Chúng bắt đầu với một binary và kết thúc với một control plane, CRD, và một cộng đồng Slack tranh cãi về ingress controllers. Đó không phải lỗi của họ. Sự đơn giản không thể mở rộng, và việc mở rộng sẽ phá vỡ sự đơn giản. Đó là sự đánh đổi.
Bạn có thể che giấu Kubernetes, nhưng bạn không thể giết chết nó.
Kiểm Tra Thực Tế:
Kubernetes không phức tạp vì các kỹ sư thích đau khổ.
Nó phức tạp vì môi trường sản xuất vốn đã phức tạp.
Và thế là, trong cuộc tìm kiếm sự tối giản cao cả của mình, tôi đã quay trở lại điểm xuất phát. Mỗi công cụ hứa hẹn sự cứu rỗi, mỗi công cụ đều mang đến YAML.
Vòng Lặp Hoàn Hảo: Khi Bạn Tự Xây Dựng Lại Kubernetes Mà Không Hay Biết

Điều đó ập đến với tôi một buổi tối khi tôi nhìn chằm chằm vào terminal của mình. Tôi có ba dịch vụ đang chạy, một mạng overlay, một số quản lý bí mật, tự động mở rộng và kiểm tra sức khỏe. Đó là lúc tôi nhận ra…
Tôi đã xây dựng lại Kubernetes một lần nữa.
Ngoại trừ điều tệ hơn. Của tôi được dán băng keo lại với các bash script, các lệnh docker ps và một lời cầu nguyện. Ban đầu, tôi cười – rồi tôi khóc một chút. Bởi vì sâu thẳm, tôi biết đó không phải là do các công cụ, mà là do tôi. Tôi đã theo đuổi “sự đơn giản” như một nhà phát triển theo đuổi một theme sáng hoàn hảo: nó không tồn tại, nhưng hy vọng là vĩnh cửu.
Tôi mở các cấu hình của mình để xem lại những gì tôi đã “đơn giản hóa.” Một ví dụ nhỏ về hiện trường vụ án:
services:
app:
image: myapp:v4
replicas: 3
env:
NODE_ENV: production
healthcheck:
path: /health
Hãy nói cho tôi biết, liệu điều đó có giống một Deployment YAML đang đeo kính giả không? Đó chính là Kubernetes. Chỉ giả vờ là một thứ “độc lập”.

Tôi nhớ mình đã nhìn vào sơ đồ kiến trúc của mình và thì thầm với bản thân:
“Bạn hoặc chết đi như một người dùng Docker, hoặc sống đủ lâu để thấy mình duy trì etcd.”
Mỗi công cụ, mỗi tầng trừu tượng – tất cả đều chỉ là những phương ngữ khác nhau của cùng một ngôn ngữ. Lập lịch. Mạng. Mở rộng. Khoảnh khắc bạn cần cả ba, bạn đã vô tình triệu hồi Kubernetes. Ảo tưởng về sự đơn giản đã tan vỡ. Không có lối thoát – không Fly.io, không Nomad, không Render. Tất cả đều đứng trên vai của những người khổng lồ hình YAML tương tự.
Và trong khoảnh khắc hỗn loạn đó, một điều đáng ngạc nhiên đã xảy ra: Tôi ngừng giận dữ với Kubernetes. Bởi vì lần đầu tiên, tôi hiểu tại sao nó lại tồn tại.
Chấp Nhận và An Yên: Thiền Định Cùng Kubernetes
Có một thời điểm trong hành trình của mọi nhà phát triển, khi sự tức giận nhường chỗ cho sự bình yên. Bạn ngừng la hét với các tệp YAML. Bạn ngừng giả vờ rằng thiết lập docker-compose của bạn khác biệt. Bạn nhắm mắt lại, hít thở sâu, và thì thầm:
“Có lẽ Kubernetes không phải là kẻ thù.”
Ban đầu, tôi nghĩ sự giác ngộ có nghĩa là xóa bỏ Kubernetes. Bây giờ tôi biết giác ngộ có nghĩa là hiểu nó. Không phải hệ thống quá phức tạp – mà là thế giới nó phục vụ quá phức tạp. Các workload phân tán, cập nhật cuốn chiếu, cluster tự phục hồi… không có cái nào là đơn giản cả. Vậy tại sao tôi lại mong đợi công cụ đơn giản?
Nhận thức đó ập đến như một tiếng chuông thiền.

Kubernetes không dễ hơn – tôi chỉ quen với “nỗi đau” của nó. Tôi ngừng chống lại nó. Tôi học cách sử dụng các công cụ hỗ trợ, không trốn tránh chúng.
- Lens: để trực quan hóa các cluster.
- K9s: để chế ngự các log.
- Portainer: để quản lý sự hỗn loạn mà không mất trí.
Tôi bắt đầu nhìn thấy sự tinh tế trong thiết kế. Logic trong sự điên rồ. Mỗi controller, mỗi pod, mỗi lần khởi động lại – một bản giao hưởng thầm lặng giữ cho các ứng dụng sống sót trong khi tôi ngủ. Chắc chắn, nó vẫn hỏng. Chắc chắn, tôi vẫn chửi thề khi một dịch vụ không định tuyến được. Nhưng bây giờ tôi làm điều đó với tình yêu.
Khi tôi cuối cùng đạt được sự bình yên, tôi nhận ra: Đó không bao giờ là về việc thoát khỏi Kubernetes. Đó là về việc chấp nhận rằng mọi tầng trừu tượng cuối cùng đều trở thành nó. Cuối cùng, chúng ta không vượt qua cluster. Chúng ta chỉ học cách thở bên trong nó.
Kết Luận: Vòng Tuần Hoàn Bất Tận Của DevOps
Thật buồn cười – sau tất cả các công cụ, những giọt nước mắt, những file YAML… tôi lại kết thúc đúng nơi tôi bắt đầu: nhìn chằm chằm vào một cluster. Nhưng giờ đây, nó không còn khiến tôi sợ hãi nữa. Tôi nhìn nó như bản chất của nó: không phải là một con quái vật, mà là một tấm gương.
Mỗi nền tảng chúng ta xây dựng, mỗi framework chúng ta phát minh – tất cả chỉ là chúng ta, cố gắng tạo ra trật tự từ sự hỗn loạn.
Và Kubernetes? Nó là người thuần hóa sự hỗn loạn mà chúng ta bí mật dựa vào.
Tôi từng nghĩ “thứ lớn tiếp theo” sẽ thay thế nó. Bây giờ tôi nhận ra: ngay cả các công cụ đang cố gắng loại bỏ Kubernetes… cũng chạy trên Kubernetes.
Sự trớ trêu này thật kỳ diệu. Fly.io? Trên các cluster. Render? Dưới vỏ bọc, trò chơi tương tự. Ngay cả các công cụ triển khai hỗ trợ AI – đoán xem cái gì đang điều phối các máy chủ suy luận của chúng? Đúng vậy. Kubernetes.
Vì vậy, không, chúng ta không thoát khỏi cluster. Chúng ta chỉ đang tạo chủ đề khác cho nó. Đặt cho nó những cái tên thân thiện hơn, những bảng điều khiển đẹp hơn và các chủ đề tối hơn. Nhưng nó vẫn ở đó, hoạt động bên dưới bề mặt như nhịp tim của cơ sở hạ tầng hiện đại – và điều đó hoàn toàn ổn.
Bởi vì có lẽ, sau tất cả thời gian này, Kubernetes không phải là thứ chúng ta cần đánh bại – mà là thứ chúng ta cuối cùng đã học cách sống chung.

“Trong DevOps, cũng như trong cuộc sống – bạn không thoát khỏi sự phức tạp.
Bạn chỉ học cách container hóa nó.”
Tài nguyên hữu ích để khai phá thế giới Kubernetes và DevOps
Nếu bạn muốn khám phá các công cụ và ý tưởng từ câu chuyện này, hoặc lún sâu vào sự giác ngộ Kubernetes của riêng mình, đây là nơi để bắt đầu:
- Kubernetes Docs – hố thỏ chính thức.
- K3s – Kubernetes nhẹ dành cho những người tỉnh táo.
- Lens IDE – “con mắt thứ ba” của cluster của bạn.
- K9s terminal UI – để chế ngự các pod.
- Portainer – quản lý container thân thiện hơn.
- CNCF Blog – các câu chuyện và cập nhật cộng đồng.
- r/devops – nhóm trị liệu cho những người sống sót sau cluster.



