AI Agent Roadmap: Model Context Protocol (MCP) – Sức Mạnh Đằng Sau Khả Năng Tương Tác Giữa Các Agent

Chào mừng trở lại với series “AI Agent Roadmap”! Trong những bài viết trước, chúng ta đã cùng nhau đi qua nhiều khái niệm cốt lõi, từ việc AI Agent là gì và Chúng Hoạt Động Như Thế Nào, khám phá vòng lặp Nhận thức-Suy luận-Hành động, tìm hiểu về LLM, tokenization, cửa sổ ngữ cảnh, đến việc xây dựng và sử dụng công cụ, quản lý bộ nhớ và áp dụng RAG.

Đến một lúc nào đó, khi xây dựng các hệ thống AI Agent phức tạp hơn, chúng ta sẽ nhận ra rằng một agent đơn lẻ, dù thông minh đến đâu, cũng khó có thể xử lý mọi tác vụ. Thế giới thực đòi hỏi sự hợp tác. Tương tự, các hệ thống AI Agent mạnh mẽ nhất trong tương lai sẽ là những hệ thống mà các agent có thể làm việc cùng nhau, chia sẻ thông tin và phối hợp hành động để đạt được mục tiêu chung.

Đây chính là lúc khả năng “tương tác” (interoperability) giữa các agent trở nên cực kỳ quan trọng. Nhưng làm thế nào để các agent, có thể được xây dựng trên các mô hình ngôn ngữ (LLM) khác nhau, sử dụng các bộ công cụ riêng biệt và có “bộ nhớ” riêng, lại có thể hiểu và làm việc hiệu quả với nhau? Câu trả lời nằm ở một khái niệm cốt lõi: **Model Context Protocol (MCP)**. Dù chưa phải là một chuẩn mực được quy định chặt chẽ như HTTP cho web, MCP là một khung làm việc (framework) mang tính khái niệm, định hình cách các agent chia sẻ và quản lý ngữ cảnh (context) hoạt động của chúng.

Bài viết này sẽ đi sâu vào cách MCP, với tư cách là tập hợp các nguyên tắc và quy ước, tạo điều kiện cho sự tương tác liền mạch giữa các AI Agent, mở đường cho những hệ thống AI phức tạp và mạnh mẽ hơn.

Tại Sao Cần Sự Tương Tác Giữa Các AI Agent?

Hãy tưởng tượng một nhiệm vụ phức tạp như “Lên kế hoạch cho một chuyến du lịch đến Paris vào mùa hè năm sau, bao gồm đặt vé máy bay, khách sạn, lên lịch trình tham quan các địa điểm nổi tiếng, và dự trù ngân sách”. Một agent duy nhất có thể gặp khó khăn trong việc xử lý tất cả các khía cạnh này cùng một lúc, đặc biệt là khi mỗi khía cạnh đòi hỏi các kỹ năng và công cụ khác nhau:

  • Một agent chuyên về tìm kiếm thông tin du lịch và giá cả (sử dụng công cụ tìm kiếm web, API của các trang đặt phòng).
  • Một agent chuyên về quản lý ngân sách và tính toán chi phí (sử dụng công cụ bảng tính, API tài chính).
  • Một agent chuyên về lên lịch trình và tối ưu hóa thời gian (sử dụng công cụ lịch, bản đồ).
  • Một agent điều phối chung (orchestrator) nhận yêu cầu ban đầu và phân chia công việc.

Để hoàn thành nhiệm vụ, các agent này cần phải:

  • Hiểu rõ mục tiêu chung (chuyến đi Paris, mùa hè năm sau, etc.).
  • Chia sẻ thông tin đã tìm được (ví dụ: agent tìm chuyến bay tìm được giá vé tốt, cần thông báo cho agent ngân sách).
  • Biết trạng thái công việc của nhau (agent đặt phòng đã hoàn thành chưa?).
  • Phối hợp các bước thực hiện (không thể đặt vé máy bay trước khi biết ngày đi mong muốn).

Nếu không có một cách thức chuẩn để các agent này trao đổi thông tin và ngữ cảnh, hệ thống sẽ trở nên hỗn loạn, dễ xảy ra xung đột, thông tin bị lặp hoặc thiếu sót. Đây là lúc MCP xuất hiện như một giải pháp cấu trúc.

Thách Thức: Các “Ngữ Cảnh Cô Lập”

Như chúng ta đã thảo luận trong bài viết về Cửa sổ Ngữ cảnh và Độ dài Tối đa trong LLM và các bài về Bộ nhớ Agent, mỗi LLM hoặc mỗi agent có xu hướng duy trì ngữ cảnh riêng của mình. Ngữ cảnh này bao gồm prompt hệ thống ban đầu, lịch sử cuộc trò chuyện, kết quả từ các công cụ đã gọi, và các thông tin liên quan khác mà agent đang sử dụng để đưa ra quyết định.

Vấn đề nảy sinh khi nhiều agent cần làm việc trên cùng một nhiệm vụ. Mỗi agent có thể chỉ nhìn thấy một phần bức tranh toàn cảnh dựa trên ngữ cảnh cục bộ của nó. Thông tin quan trọng mà một agent tìm được có thể không được agent khác biết đến. Điều này dẫn đến:

  • Lặp lại công việc: Hai agent có thể cùng tìm kiếm thông tin về giá vé máy bay một cách độc lập.
  • Thiếu đồng bộ: Agent đặt khách sạn có thể cố gắng đặt phòng cho ngày không khớp với ngày agent vé máy bay đã tìm được.
  • Khó khăn trong việc ra quyết định: Agent điều phối không có cái nhìn toàn diện về trạng thái hiện tại của tất cả các tác vụ con.
  • Tăng chi phí token: Nếu mỗi agent phải tái tạo lại toàn bộ ngữ cảnh từ đầu hoặc yêu cầu thông tin lặp đi lặp lại, chi phí sử dụng LLM sẽ tăng lên đáng kể (Định Giá Dựa Trên Token).

Để giải quyết vấn đề này, cần có một cơ chế cho phép các agent chia sẻ ngữ cảnh một cách có cấu trúc và hiệu quả. Đó chính là vai trò của Model Context Protocol.

Giới Thiệu Model Context Protocol (MCP)

Model Context Protocol (MCP) không phải là một giao thức mạng cụ thể hay một thư viện duy nhất mà bạn có thể cài đặt bằng pip install mcp (ít nhất là ở thời điểm hiện tại theo nghĩa một chuẩn công nghiệp). Thay vào đó, hãy xem MCP như một **tập hợp các nguyên tắc thiết kế và quy ước** cho phép các AI Agent trao đổi và quản lý ngữ cảnh chung của một nhiệm vụ hoặc một hệ thống hợp tác.

Mục tiêu chính của MCP là cung cấp một ngôn ngữ chung và một cấu trúc dữ liệu chung để các agent có thể:

  • Hiểu được trạng thái hiện tại của nhiệm vụ.
  • Biết được mục tiêu chung và các mục tiêu con đang được xử lý.
  • Chia sẻ thông tin quan trọng một cách có ý nghĩa.
  • Nắm được lịch sử các hành động đã được thực hiện và kết quả của chúng.
  • Biết được khả năng (công cụ) của các agent khác trong hệ thống.

Về cơ bản, MCP định nghĩa **cái gì** cần được chia sẻ, **làm thế nào** để cấu trúc nó, và **khi nào** việc chia sẻ nên diễn ra.

Các Nguyên Tắc Cốt Lõi Của MCP (Khái Niệm)

Dựa trên nhu cầu tương tác giữa các agent, chúng ta có thể suy ra một số nguyên tắc cốt lõi mà một Model Context Protocol hiệu quả cần tuân thủ:

  1. Biểu Diễn Trạng Thái Có Cấu Trúc (Structured State Representation): Ngữ cảnh được chia sẻ không chỉ là một đoạn văn bản dài dòng. Nó cần được biểu diễn dưới dạng dữ liệu có cấu trúc (ví dụ: JSON, XML, Protocol Buffers) mà cả agent gửi và agent nhận đều có thể dễ dàng phân tích và hiểu. Cấu trúc này nên bao gồm thông tin về trạng thái hiện tại của nhiệm vụ, các biến quan trọng, các yêu cầu mở, v.v.
  2. Chia Sẻ Mục Tiêu & Mục Tiêu Con (Shared Goal & Sub-goal Tracking): Tất cả các agent tham gia cần biết mục tiêu cuối cùng là gì và vai trò của chúng trong việc đạt được mục tiêu đó. Trạng thái của từng mục tiêu con (chưa bắt đầu, đang tiến hành, hoàn thành, thất bại) cần được cập nhật thông qua MCP.
  3. Quản Lý Lịch Sử Hoạt Động (Action & Observation Logging): Các agent cần biết những gì đã xảy ra trước đó. Giao thức nên cho phép ghi lại các hành động mà các agent đã thực hiện (ví dụ: “Agent A đã gọi công cụ tìm kiếm với query X”) và các quan sát/kết quả thu được (ví dụ: “Kết quả tìm kiếm cho query X là…”). Điều này giống như việc chia sẻ nhật ký hoạt động chung, hỗ trợ quá trình suy luận ReAct hoặc Chain-of-Thought trên phạm vi hệ thống.
  4. Mô Tả Khả Năng Của Agent (Agent Capability Description): Các agent cần biết agent nào có thể làm gì. MCP có thể bao gồm cách các agent công bố các công cụ hoặc dịch vụ mà chúng cung cấp (thiết kế công cụ), cho phép các agent khác (hoặc agent điều phối) gọi chúng khi cần.
  5. Cơ Chế Cập Nhật Ngữ Cảnh (Context Update Mechanism): Giao thức cần định rõ khi nào và làm thế nào ngữ cảnh chung được cập nhật. Có thể là sau mỗi hành động quan trọng, khi một mục tiêu con hoàn thành, hoặc theo định kỳ. Việc cập nhật cần hiệu quả để không lãng phí tài nguyên (token).
  6. Nén và Tóm Tắt Ngữ Cảnh (Context Compression & Summarization): Ngữ cảnh chung có thể trở nên rất lớn theo thời gian. MCP cần các cơ chế để tóm tắt lịch sử hoặc nén thông tin không còn quá quan trọng, giữ cho kích thước ngữ cảnh có thể quản lý được và nằm trong giới hạn cửa sổ ngữ cảnh của các LLM (Quản lý Bộ nhớ Agent: Nén, Tóm tắt và Quên).

MCP Hoạt Động Như Thế Nào Trong Thực Tế (Khái Niệm)?

Quay lại ví dụ lên kế hoạch du lịch:

  1. Khởi tạo: Agent điều phối nhận yêu cầu “Lên kế hoạch chuyến đi Paris…” và tạo ra ngữ cảnh chung ban đầu theo cấu trúc MCP. Ngữ cảnh này chứa mục tiêu chung, các mục tiêu con ban đầu (tìm vé, tìm khách sạn, lên lịch trình, dự trù ngân sách), và trạng thái của chúng (chưa bắt đầu).
  2. Phân công: Agent điều phối gửi ngữ cảnh này (hoặc một phần liên quan) đến các agent chuyên biệt (Agent Tìm Vé, Agent Khách Sạn, Agent Ngân Sách, Agent Lịch Trình).
  3. Thực hiện & Cập nhật:
    • Agent Tìm Vé nhận ngữ cảnh, thấy mục tiêu “tìm vé máy bay”, sử dụng công cụ tìm kiếm vé.
    • Sau khi tìm được các tùy chọn vé, Agent Tìm Vé cập nhật ngữ cảnh chung thông qua MCP: “Mục tiêu ‘tìm vé máy bay’ hoàn thành. Kết quả: Các tùy chọn vé [Chi tiết vé]. Trạng thái: Cần phê duyệt/Lựa chọn”.
    • Agent Ngân Sách nhận được cập nhật ngữ cảnh, thấy thông tin về giá vé, cập nhật dự trù ngân sách chung.
    • Agent điều phối nhận được cập nhật, có thể gửi ngữ cảnh (bao gồm thông tin vé và ngân sách) cho người dùng để lấy quyết định hoặc gửi cho Agent Khách Sạn để tìm phòng trong khoảng ngày và ngân sách phù hợp.
  4. Phối hợp: Các agent tiếp tục vòng lặp này, cập nhật trạng thái, kết quả và lịch sử thông qua MCP. Mỗi agent có thể truy vấn ngữ cảnh chung để lấy thông tin cần thiết cho bước tiếp theo của mình và đóng góp thông tin mới.
  5. Hoàn thành: Khi tất cả mục tiêu con hoàn thành và tổng hợp lại, Agent điều phối đánh dấu nhiệm vụ chung là hoàn thành dựa trên thông tin trong ngữ cảnh chung.

Về mặt kỹ thuật, việc triển khai MCP có thể sử dụng nhiều công nghệ khác nhau:

  • Định dạng dữ liệu: JSON là lựa chọn phổ biến nhờ sự đơn giản và khả năng đọc hiểu. Protocol Buffers có thể được dùng cho hiệu suất cao hơn.
  • Kênh giao tiếp: Các agent có thể giao tiếp thông qua API REST (Git & REST API), hệ thống hàng đợi tin nhắn (message queue) như RabbitMQ hay Kafka, hoặc thậm chí là một cơ sở dữ liệu chia sẻ mà ngữ cảnh được lưu trữ và các agent theo dõi sự thay đổi.
  • Lớp Quản lý Ngữ Cảnh (Context Management Layer): Có thể có một thành phần trung tâm hoặc một kiến trúc phân tán nơi các agent gửi và nhận các “bản cập nhật ngữ cảnh” theo định dạng MCP.

Điều quan trọng là việc định nghĩa một schema (lược đồ) rõ ràng cho dữ liệu ngữ cảnh. Điều này đảm bảo rằng khi Agent A gửi thông tin, Agent B biết chính xác cách đọc và hiểu nó, không phụ thuộc vào LLM hay framework cụ thể mà mỗi agent sử dụng.

So Sánh: Làm Việc Nhóm Của Con Người vs. Agent AI Với MCP

Để dễ hình dung hơn, hãy so sánh cách một nhóm người làm việc với cách các AI Agent sử dụng MCP:

Khía Cạnh Nhóm Con Người Làm Việc Hệ Thống AI Agent Với MCP
Mục tiêu Chung Mọi người đều biết mục tiêu cuối cùng của dự án/nhiệm vụ. Ngữ cảnh chung (MCP) chứa mục tiêu chính, được chia sẻ với tất cả agent liên quan.
Chia Sẻ Thông Tin Trao đổi trực tiếp, email, tin nhắn, tài liệu chia sẻ. Gửi/Nhận các “bản cập nhật ngữ cảnh” có cấu trúc thông qua kênh giao tiếp được định nghĩa bởi MCP.
Theo Dõi Tiến Độ Họp nhóm, bảng công việc (Kanban, Scrum board). Ngữ cảnh chung (MCP) chứa trạng thái của các mục tiêu con và toàn bộ nhiệm vụ.
Ghi Nhớ Lịch Sử Ghi chép cá nhân, biên bản cuộc họp, lịch sử email. Lịch sử hành động và quan sát được ghi lại trong ngữ cảnh chung (hoặc liên kết từ đó) theo cấu trúc MCP.
Biết Khả Năng Của Đồng Đội Biết ai giỏi về mảng nào, ai có công cụ gì. Agent có thể công bố khả năng/công cụ của mình thông qua cấu trúc dữ liệu trong MCP, hoặc Agent điều phối biết thông tin này.
Phối Hợp & Ra Quyết Định Thảo luận, đàm phán, người quản lý đưa ra quyết định. Agent suy luận dựa trên ngữ cảnh chung (MCP), Agent điều phối đưa ra quyết định phân công/tiếp theo, hoặc các agent có cơ chế đàm phán thông qua việc trao đổi cập nhật ngữ cảnh.

Bảng này cho thấy MCP cung cấp các cơ chế tương tự như cách con người phối hợp, nhưng được chuẩn hóa và cấu trúc hóa để phù hợp với khả năng xử lý của AI Agent và LLM.

Ví Dụ Cấu Trúc Ngữ Cảnh Đơn Giản (JSON)

Đây là một ví dụ minh họa về một phần ngữ cảnh có thể được chia sẻ giữa các agent sử dụng định dạng JSON, tuân theo các nguyên tắc của MCP:

{
  "task_id": "plan_paris_trip_12345",
  "overall_goal": "Lên kế hoạch chi tiết chuyến du lịch Paris mùa hè 2025 cho 2 người.",
  "current_status": "Đang tiến hành",
  "sub_goals": [
    {
      "name": "Tìm và đặt vé máy bay khứ hồi",
      "status": "Hoàn thành",
      "assigned_agent": "agent_flight_booking",
      "result": {
        "flight_details": "Hãng: XYZ Airlines, Khứ hồi SGN-CDG, 15/07/2025 - 30/07/2025, Giá: 1500 USD/người"
      }
    },
    {
      "name": "Tìm và đặt khách sạn tại trung tâm Paris",
      "status": "Đang tiến hành",
      "assigned_agent": "agent_hotel_booking",
      "result": null,
      "constraints": {
        "dates": "15/07/2025 - 30/07/2025",
        "budget_per_night": "200 USD",
        "location": "near city center"
      }
    },
    {
      "name": "Lên lịch trình tham quan",
      "status": "Chưa bắt đầu",
      "assigned_agent": "agent_itinerary_planner",
      "result": null
    },
    {
       "name": "Dự trù và theo dõi ngân sách",
       "status": "Đang tiến hành",
       "assigned_agent": "agent_budget_manager",
       "current_budget_estimate": {
           "flights": 3000,
           "accommodation": null,
           "activities": null,
           "food": null,
           "transport": null,
           "total_estimate": 3000 // Only flights added so far
       }
    }
  ],
  "history": [
    {
      "timestamp": "2024-03-15T10:00:00Z",
      "agent": "user",
      "action": "initial_request",
      "details": "Lên kế hoạch chi tiết chuyến du lịch Paris mùa hè 2025 cho 2 người."
    },
    {
      "timestamp": "2024-03-15T10:05:00Z",
      "agent": "agent_orchestrator",
      "action": "assign_sub_goal",
      "details": "Giao mục tiêu 'Tìm và đặt vé máy bay khứ hồi' cho agent_flight_booking."
    },
     {
      "timestamp": "2024-03-15T10:30:00Z",
      "agent": "agent_flight_booking",
      "action": "update_context",
      "details": "Hoàn thành tìm kiếm vé. Cập nhật kết quả vé và trạng thái mục tiêu."
    }
    // ... more history entries
  ],
  "shared_information": {
      "destination": "Paris, France",
      "travel_dates": "15/07/2025 - 30/07/2025",
      "travelers": 2
  }
}

Đoạn JSON này thể hiện một snapshot của ngữ cảnh chung. Bất kỳ agent nào nhận được nó đều có thể hiểu mục tiêu, trạng thái của các phần công việc, kết quả đã đạt được, và lịch sử hoạt động. Điều này tạo ra một “bảng trắng” chung mà tất cả các agent có thể nhìn vào và đóng góp.

Lợi Ích Của Việc Áp Dụng MCP

Việc áp dụng các nguyên tắc của MCP mang lại nhiều lợi ích đáng kể khi xây dựng hệ thống đa agent:

  • Tăng cường khả năng tương tác: Agents từ các nguồn khác nhau có thể dễ dàng hiểu và làm việc cùng nhau nếu tuân thủ cùng một “ngôn ngữ” ngữ cảnh.
  • Phối hợp hiệu quả hơn: Loại bỏ tình trạng các agent làm việc độc lập mà không biết về nhau, giảm thiểu lặp lại công việc và xung đột.
  • Cải thiện khả năng gỡ lỗi: Với lịch sử hoạt động được ghi lại trong ngữ cảnh chung, việc theo dõi luồng xử lý và xác định lỗi trở nên dễ dàng hơn nhiều.
  • Mở rộng hệ thống dễ dàng: Thêm một agent mới vào hệ thống chỉ cần đảm bảo nó có thể đọc và ghi ngữ cảnh theo chuẩn MCP.
  • Tận dụng tối đa khả năng của từng agent: Cho phép mỗi agent tập trung vào thế mạnh cụ thể của mình (tìm kiếm, tính toán, lập lịch) mà không cần phải tự duy trì toàn bộ ngữ cảnh phức tạp.
  • Giảm chi phí và cải thiện hiệu năng: Bằng cách chia sẻ thông tin một cách hiệu quả và tránh lặp lại các lệnh gọi LLM không cần thiết, tổng chi phí token và thời gian xử lý có thể giảm.

Thách Thức Khi Xây Dựng MCP

Mặc dù có nhiều lợi ích, việc xây dựng và duy trì MCP cũng đối mặt với thách thức:

  • Định nghĩa Schema: Tạo ra một schema ngữ cảnh đủ linh hoạt để bao quát các loại nhiệm vụ khác nhau nhưng đủ chặt chẽ để đảm bảo sự hiểu biết chung là khó khăn.
  • Quản lý Kích thước Ngữ Cảnh: Dù có cơ chế nén/tóm tắt, ngữ cảnh chung vẫn có thể phát triển rất lớn, vượt quá giới hạn cửa sổ ngữ cảnh của LLM, đòi hỏi chiến lược quản lý bộ nhớ phức tạp hơn (Sử Dụng Cơ Sở Dữ Liệu Vector và Bộ Nhớ Theo Giai Đoạn).
  • Đồng bộ hóa: Đảm bảo tất cả các agent làm việc với ngữ cảnh cập nhật nhất có thể là một vấn đề phức tạp trong hệ thống phân tán.
  • Bảo mật và Riêng tư: Ngữ cảnh chung có thể chứa thông tin nhạy cảm, cần có cơ chế bảo mật phù hợp.

Kết Luận

Khi hệ thống AI Agent phát triển từ các tác vụ đơn giản sang việc giải quyết các vấn đề phức tạp, khả năng tương tác giữa các agent là điều bắt buộc. Model Context Protocol, với tư cách là một khung làm việc conceptual cho việc chia sẻ và quản lý ngữ cảnh chung, cung cấp nền tảng cần thiết cho sự hợp tác này.

Bằng cách định nghĩa một cấu trúc rõ ràng cho thông tin cần thiết để phối hợp (trạng thái, mục tiêu, lịch sử, kết quả), MCP cho phép các agent vượt qua rào cản của “ngữ cảnh cô lập” và làm việc như một đội ngũ gắn kết. Mặc dù việc chuẩn hóa MCP vẫn đang ở giai đoạn đầu (hoặc có thể sẽ phát triển thành nhiều chuẩn khác nhau), việc hiểu và áp dụng các nguyên tắc cốt lõi của nó là cực kỳ quan trọng đối với bất kỳ nhà phát triển nào muốn xây dựng các hệ thống AI Agent có khả năng mở rộng và mạnh mẽ.

Trong các bài viết tiếp theo của series AI Agent Roadmap, chúng ta sẽ tiếp tục khám phá sâu hơn các khía cạnh kỹ thuật và thiết kế cần thiết để biến những khái niệm này thành hiện thực. Hãy cùng nhau xây dựng tương lai của AI Agent!

Chỉ mục